Staycation – nghỉ dưỡng ‘tại chổ’ ở Sài Gòn có gì thú vị?

24 Tháng Bảy, 2023 0 bình luận

Sống ở Sài Gòn hơn 20 năm, bỗng nhiên một ngày tôi muốn trải nghiệm nơi này như một người lữ khách, tìm kiếm những điều khác lạ ở một nơi đã quá thân quen.

Sau khi gọi một vài khách sạn để check giá phòng vào ngày cuối tuần, tôi quyết định đặt phòng ở Bay Hotel Ho Chi Minh City, một khách sạn tọa lạc trên đường Ngô Văn Năm, ngay trung tâm Sài Gòn, nơi tôi thấy thuận tiện để đi bộ đến các khu vực vui chơi giải trí và trải nghiệm ẩm thực trên đường Đồng Khởi hay phố đi bộ Nguyễn Huệ, tản bộ ra bờ sông Saigon trên đường Tôn Đức Thắng, hay khám phá khu phố Nhật được mệnh danh là “Little Japan” trên đường Lê Thánh Tôn.

Check-in nhận phòng vào buổi trưa với thủ tục nhanh chóng diễn ra trong vòng 1 nốt nhạc, chúng tôi lên phòng ở tầng 14, một căn phòng hạng Deluxe có view thoáng đãng nhìn ra khu trung tâm thành phố với những cao ốc hiện đại, cầu Thủ Thiêm và khu nhà cổ kiểu Pháp với tường vàng ngói đỏ đặc trưng nằm giữa thảm cây xanh của Trung tâm mục vụ – Tổng giáo phận Sài Gòn trên đường Tôn Đức Thắng. Một góc nhìn Sài Gòn từ trên cao mang cảm giác khá mới mẻ với tôi và các con, những người thường ngày vội vã đi học đi làm, lái xe trên những con đường đông đúc, tấp nập. Hôm nay, chúng tôi dành thời gian ngắm nhìn thành phố thật thư thái.

Chúng tôi chọn thưởng thức một bữa trưa ngay tầng trệt của khách sạn, trong không gian mát mẻ và không quá đông khách tại nhà hàng Chic. Khách sạn Bay Ho Chi Minh là một thương hiệu thuộc Bay Hotels & Resorts đến từ Singapore. Vì thế, không khó hiểu khi tìm thấy nhiều món ăn truyền thống của ‘Đảo quốc sư tử” trong thực đơn của nhà hàng. Chúng tôi chọn một bữa trưa theo phong cách “Đông – Tây hội ngộ” – khai vị với món salad vị Âu mang tên hoàng đế Caesar từ thời đế chế La Mã, rồi thì tiến gần hơn về Đông Nam Á với món Tom Yum kinh điển của ẩm thực Thái và dĩ nhiên món chính ưu tiên cho các hương vị Singapore như Bak Kut Teh – món sườn heo hầm thảo mộc, Nasi Lemak – món cơm được nấu với lá nếp, sả, nước cốt dừa thơm thơm, beo béo, ăn kèm với cá cơm rang khô tẩm gia vị, cá chiên, trứng luộc, cánh gà chiên và đậu phộng rang, Nasi goreng – món cơm chiên ăn kèm gà chiên, trứng và dưa chua. Và cuối cùng, món tráng miệng chính là trái cậy theo mùa của xứ sở nhiệt đới hình chữ S. Một bữa trưa thú vị với một hành trình hương vị đáng nhớ.

Buổi chiều là thời gian thư giãn tuyệt vời tại hồ bơi trên tầng thượng, nơi có thể ngắm nhìn sông Sài Gòn trải dài xa tầm mắt, cầu Thủ Thiêm và toàn cảnh thành phố từ trên cao trong ánh hoàng hôn. Với tôi khoảnh khắt này dường như khá xa xỉ vì lần đầu tiên chủ động dành thời gian trải nghiệm trong một buổi chiều tà, ngồi chỉ để ngắm thành phố chầm chậm lên đèn.

Tôi ngồi ngoài trời ở quầy bar tầng thượng lộng gió, tận hưởng không khí trong lành và nhâm nhi ly bia với một vài món nướng. Gợi ý với mọi người rằng ở đây có set đồ nướng rất ngon gồm thịt, hải sản, xúc xích và rau củ với giá rất hợp lý để bạn ngồi ‘chill’ và nuông chiều cảm xúc thư thái của mình lâu hơn một chút, tạm quên những lo toan của cuộc sống thường ngày.

Nghỉ dưỡng ở Sài Gòn mà không tận hưởng cuộc sống về đêm nơi đây quả là một thiếu sót lớn. Từ trên tầng cao “chất ngất”, chúng tôi ‘chạm xuống đất’ và hòa vào dòng khách du lịch “tây ta’ có đủ tản bộ trên đường Ngô Văn Năm, một con đường nổi tiếng nằm trong khu phố Nhật ở Sài Gòn với nhiều nhà hàng, khách sạn, quán bar và spa. Chúng tôi tản bộ ra đến đường Lê Thánh Tôn, ghé vào những con hẻm nhỏ nơi đây để xem không không khí khá nhộn nhịp của các hàng quán. Các nhà hàng, quán ăn, café phong cách Nhật be bé, xinh xinh rôm rả tiếng chào mời khách xen trong tiếng nhạc xập xình, tiếng khách cười nói vui vẻ. Quả thật cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào khu này buổi tối nên có đôi chút ngạc nhiên xen lẫn thú vị vì những điều khám phá bất ngờ về thành phố nơi tôi ngỡ mình đã biết hết…

Chúng tôi ghé vào một quán Nhật trên đường Lê Thánh Tôn với những tấm màn vải che trước cửa quán viết bằng tiếng Nhật, lúc bước vào có tiếng chuông vang lên và tất cả nhân viên đồng loạt chào bằng ngôn ngữ của xứ sở “mặt trời mọc”. Rồi thì, tôi gọi một tô mì Ramen trong khi các con tôi gọi mì Udon và cơm cà ri Nhật và ngồi chờ đợi thật lâu vì quán quá đông, xem các đầu bếp ở quầy sushi chuẩn bị món ăn, rồi kiên nhẫn đợi đến lượt mình đúng kiểu những du khách phương xa đến tham quan thành phố.

Trở về khách sạn lúc trời đã khuya khi những con đường ở trung tâm đã dần vắng vẻ và trở nên yên ắng, tôi lại nhìn thấy một nhịp thở rất khác với Sài Gòn thường ngày. Đúng rồi, thành phố cũng cần những giờ khắc nghỉ ngơi nữa chứ, giống như tôi và bao người. Ngày mai lại bắt đầu một nhịp sống mới.

Thanh Vân