Sáng nay thức dậy, trong cái se lạnh của những ngày cuối năm, ngồi ở ban công thưởng thức một tách trà, ngắm những hoa mai đầu tiên nở ra trong nắng sớm thấy lòng mình lâng lâng một cảm xúc khó tả. Những chậu hoa trên ban công dường như biết mùa xuân đang về nên đua nhau khoe sắc. Cúc vạn thọ vàng tươi, hoa mào gà rực đỏ, những nụ hồng chúm chím, còn phong lan lung linh trong sắc tím.
Ngắm hoa trong khu vườn nhỏ của mình, nhìn cô con gái đeo những tấm thiệp xuân và những đồ trang trí lên những cành quýt với nụ cười hồn nhiên thích thú, tôi bỗng nhớ da diết những ngày tết ấu thơ bên bà, bên mẹ nơi miền quê ngập tràn kỷ niệm với hình ảnh hoa mùa xuân.
Nhớ cái không khí lạnh của ngày áp tết, tôi thường cùng mẹ đi chợ sớm trên con đường quê đầy ắp không khí của mùa xuân. Mẹ thường ủ ấm tay tôi trong túi áo len của mẹ nhưng một đứa trẻ như tôi thì vẫn thích những trò vui của riêng mình. Tôi đưa tay chạm vào cỏ cây, rồi hứng những giọt sương long lanh nơi đầu ngọn cỏ hay chạm chân vào những cành hoa mắc cở mọc ven đường để xem chúng khép lại những chiếc lá màu tím nhỏ xinh.
Con đường quê thanh bình và tuyệt đẹp với muôn sắc màu của những ruộng hoa, rau màu và cỏ cây trải rộng hai bên. Những bà, những mẹ đội nón lá với những gánh rau, gánh hoa trên vai đang trên đường ra chợ bán, tiếng cười nói vui vẻ hỏi thăm nhau xem nhà nào đã chuẩn bị được những gì cho ngày tết. Tôi và mẹ thường đi phía sau ngắm nhìn những gánh hoa nhịp nhàng theo chân bước. Con đường quê đầy sắc màu của những gánh hoa lay ơn đỏ thắm, hoa cúc khoe màu trắng, tím than, vạn thọ vàng rực rỡ trong nắng sớm và thoang thỏang hương thơm trong làn gió nhẹ.
Mẹ thường kể cho tôi nghe về những gia đình trồng hoa trong làng, tình yêu nghề và công sức của những người trồng hoa để có thể mang đến sắc màu của mùa xuân cho mỗi gia đình vào đúng dịp tết. Những gánh hoa xuân mộc mạc của làng quê như một hình ảnh đẹp, như một kỷ niệm khó quên trong ký ức tuổi thơ tôi.
Hoa của mùa xuân trong tôi còn là những bông hoa bà thêu trên chiếc áo mới tôi mặc ngày tết. Ngày ấy, không có nhiều vải vóc đẹp như bây giờ, bọn trẻ con chúng tôi tết đến thường được mặc những bộ quần áo may từ một lọai vải giống nhau được mua từ cửa kinh doanh quốc doanh. Nhưng tôi luôn có những chiếc áo đặc biệt hơn khiến bọn trẻ trong xóm phải trầm trồ với những bông hoa thật đẹp được bà ngọai thêu hoặc móc bằng len đính trên ngực áo.
Tôi vẫn nhớ dáng bà ngồi trên chiếc võng trước hiên nhà với khung thêu hay những cuộn len tròn đặt trong chiếc rỗ tre là tôi biết tết đang đến gần. Bà làm thật nhiều hoa để đính vào áo mới cho tôi hay cũng để trang trí trên những tấm khăn trải bàn ngày tết. Mỗi năm chiếc áo mới của tôi lại được đính vào những bông hoa với những màu sắc khác để hợp với tuổi của tôi như bà thường bảo màu sắc sẽ mang lại may mắn.
Bà không còn nữa nhưng tôi vẫn giữ những kỷ vật của bà. Thi thỏang lại mở chiếc hộp đựng chiếc áo thời thơ ấu ra xem, rồi chạm vào những bông hoa thêu bé nhỏ, tôi chợt thấy bàn tay ấm áp, gương mặt hiền từ của bà đang ở thật gần bên. Mùa xuân trong tôi thật đẹp từ những bông hoa nhỏ của bà.
Ngày tết, tôi lại nhớ thật nhiều những món ăn của mẹ. Đó là vườn hoa mùa xuân đầy hương vị “quyến rũ” hết thảy mọi thành viên trong gia đình. Thường ngày mẹ bận rộn với công việc và những lo toan cho cuộc sống, nên tết là khỏang thời gian mẹ yêu thích để ở trong gian bếp nấu những món ăn thú vị cho cả nhà cùng thưởng thức.
Tôi gọi thực đơn của mẹ là “Hoa mùa xuân” vì mỗi món ăn đều được trang trí với các lọai hoa có trong vườn hay trang trí trong nhà ngày tết. Những cánh mai vàng, những bông hoa ngũ sắc, hoa mướp vàng tươi hay chùm hoa tigôn hồng trước ngõ đều góp phần vào cho những món ăn của mẹ thêm đẹp, thêm thi vị.
Sáng mồng một trong bữa cơm cúng ông bà bao giờ cũng có món ram ngọt (chả giò) được mẹ làm từ đậu phộng, mè rang và đường. Món khai vị ấy giòn tan và ngọt ngào dư vị, đơn sơ mà đầy ý nghĩa của ngày đầu năm. Những chiếc bánh chưng đầu tiên mẹ gói cúng giao thừa cũng được đem ra thưởng thức, mùi nếp thơm lừng như hương xuân mới, món giò nấu đông ăn với dưa hành sao mà thanh vị thế. Mỗi món ăn mẹ làm ngọt ngào như tình yêu của mẹ dành cho gia đình, thật ấm áp và đong đầy.
Tuổi thơ đã đi qua nhưng những ký ức đẹp còn mãi…
Bài & ảnh: Thanh Vân